Số người đọc sách văn học ngày càng ít đi

Nhà văn Nguyễn Đình Tú đã tạo dựng những tác phẩm văn học độc đáo với các nhân vật và tình huống đầy khác biệt và khốc liệt. Ông đã chuyển sang viết cho thiếu nhi để thay đổi và chia sẻ niềm yêu thích với con mình. Tuy nhiên, ông cho rằng sự đọc hiện nay rất buồn, người trưởng thành hiếm khi đọc sách và số lượng sách văn học cũng giảm đi. Tuy nhiên, ông tin rằng văn học vẫn sẽ tồn tại khi còn nhu cầu sử dụng chữ viết và sự giảng dạy văn học trong giáo dục. Ông mong muốn có một bầu sinh quyển văn chương tốt để tạo ra những tác phẩm xuất sắc và thu hút độc giả.


Viết tác phẩm của Nguyễn Đình Tú, người ta luôn bị ám ảnh bởi những trang viết về những kiểu người, hiện tượng xã hội dị biệt, thân phận khốc liệt. Nguyễn Đình Tú có thể nhìn cuộc sống một cách gai góc và nghi ngờ. Trong các tác phẩm của tôi, kiểu người dị biệt, hiện tượng xã hội dị biệt và thân phận khốc liệt là những điều thường thấy, và như anh nói, điều đó đã khiến bạn đọc “luôn bị ám ảnh”. Điều này là chủ ý của tôi, và nếu nhìn từ một góc độ nào đó, đó cũng là đặc điểm chung của văn học. Những tác phẩm nổi tiếng đông tây từ xưa đến nay được người ta nhớ mãi chính là bởi sự “dị biệt”, sự khác thường, thậm chí là sự hoang đường. “Tây Du Ký” kể về một con khỉ và những yêu quái. “Đôn Ki-hô-tê – nhà quý tộc tài ba xứ Mantra” là câu chuyện về anh chàng ảo tưởng. Hay “chập cheng” Đông Ki Sốt, “Trăm năm cô đơn” kể về một ngôi làng kỳ lạ, “Truyện Kiều” là chuyện về một cô gái điếm, Thánh Gióng là một cậu bé ba tuổi đã đánh giặc bằng gậy sắt, Thạch Sanh nấu nồi cơm để ăn hết vạn quân, “Tấm Cám” là câu chuyện về một cô gái đẹp và “Chí Phèo” là câu chuyện về một tên lưu manh say khướt và một cô gái xấu ma chê quỷ hờn. Tóm lại, những điều “dị biệt” như vậy là những gì sống mãi trong lòng người đọc. Văn học là một loại đời sống khác thường, độc đáo, đặc trưng và đặc biệt. Nhà văn thường sử dụng cái khác thường để nói về cái bình thường, sử dụng cái nhỏ bé để nói về cái to lớn, sử dụng sự không hoàn hảo để nói về sự hoàn thiện. Riêng tôi, tôi yêu đời này và luôn nhìn đời một cách yêu mến! (cười) Nguyễn Đình Tú đã trở thành một hiện tượng trong văn đàn và nhà văn quân đội vào những năm đầu thập kỷ 90 của thế kỷ XX. Tuy nhiên, gần đây, Nguyễn Đình Tú ít được nhắc đến. Nhiều người tò mò và thắc mắc về lý do “chững lại” này của anh. Có hai lý do chính. Thứ nhất, bản thân Nguyễn Đình Tú trở nên khó tính h

Hỏi đáp về nội dung bài này

1. Nhà văn Nguyễn Đình Tú luôn nhìn cuộc đời một cách gai góc và nghi hoặc hay không?
– Đó là chủ ý của tôi, và nếu quan sát ở một góc độ nào đó thì đó cũng là đặc điểm chung của văn học.
2. Vì sao Nguyễn Đình Tú “chững lại” trong việc viết sách?
– Có hai lý do: Một là, bản thân trở nên khó tính hơn, vì vậy bản thảo mới viết cứ sửa đi sửa lại nhiều lần mà vẫn chưa thể công bố được. Hai là, tự nhiên thấy không thích ra sách nữa.
3. Tại sao Nguyễn Đình Tú chuyển sang viết cho thiếu nhi?
– Thay đổi, hoặc là làm mới, làm khác luôn là nhu cầu tự thân trong tôi. Chưa từng viết cho thiếu nhi thì bây giờ viết cho thiếu nhi xem sao, đó là một cách làm mới mình.
4. Anh nhận xét như thế nào về sự đọc hiện nay của bạn trẻ?
– Sự đọc hiện nay rất đáng buồn. Tôi nhận ra rằng, đối tượng cần phải đọc nhiều nhất là các thầy, cô giáo thì họ cũng rất ít đọc. Đọc sách văn học bây giờ chỉ co cụm lại trong các nhóm hoặc cộng đồng đọc cùng sở thích.
5. Ông mong đợi điều gì cho nền văn học nước nhà trong thời gian sắp tới?
– Tôi mong đợi một bầu sinh quyển văn chương tốt đến với chúng ta, rồi từ đó mới dám mong đợi những hạt vàng là những tác phẩm cụ thể chói sáng xuất hiện.

Nguồn thông tin được tham khảo từ: baothuathienhue
Nội dung được biên tập, sáng tạo thêm bởi: thuathienhue_org

About Nhóm biên tập Thừa Thiên Huế

Check Also

Thu về trên kinh thành Huế

Có ai từng cảm nhận cái se lạnh đầu thu trên những con phố cổ …