Bà cụ bán vé số trong cảnh cảm giác tuyệt vọng, nhưng Mùi luôn mua vé của bà và giúp đỡ bà. Mùi quan tâm đến bà và thường thăm bà. Một ngày nọ, khi Mùi tìm thấy bà cụ, bà không nhận ra Mùi vì bà đã mất trí nhớ. Mùi khâm phục tình cảm của bà cụ và cảm thấy buồn cho bà.
Phía bên kia mái hiên, một bà cụ nhỏ nhắn ngồi như chú chim ướt cánh nép bên chậu cây kiểng. Cái nón mốc cời lõm mất một bên, che xấp vé số còn dày cả nắm tay được buộc lại bằng cọng thun vàng. Bà cụ nhìn thấy những giọt mưa rơi từ trên mái nhà, lưng cúi cong như một dấu chấm hỏi lo lắng. Bà quay sang nhìn Mùi, định nói gì đó lại thôi, nhưng Mùi cười thắc thỏm. Có lẽ vì đã gặp Mùi ở cây xăng ngã tư, bà ngại ngần giữ lại câu nói thường trực: “Mua giúp bác tờ vé số”. Lúc đó, Mùi đang đổ xăng thì gặp bà cụ đang quày quả tới từng xe rao bán vé số. Người ta chạy vào đổ xăng, xe sau thế chỗ xe trước, nhưng bà cụ chỉ nhận được những cái lắc đầu, hoặc ngó lơ. Thấy bà lẻ loi giữa người xe vội vàng, cảm giác y như chiếc lá khô giữa trận bão gió, Mùi quay đầu xe gọi bà lại góc đường. “Cho con mười tờ nhé!”, Mùi nhẫn nại đợi bàn tay run rẩy lấy ra chục tờ vé số. Sẵn ổ bánh mì mới mua, Mùi đưa luôn vào tay bà. “Hay mua thêm mười tờ nữa?”, Mùi nhìn lên vòm mắt tự hỏi. Lại nhìn xuống chiếc xe máy đang đỗ trước mặt, chiếc điện thoại im thin thít trên tay, Mùi lưỡng lự: “Hay năm tờ thôi?”. Mùi lén nhìn sang bà cụ, thấy bà tựa vào bức tường ngủ gật không biết từ khi nào, tay vẫn giữ chặt chiếc nón lá bợt bạt che xấp vé số. Bà nghiêng đầu sang bên, lộ ra trên những nếp cơ nhão ở cổ một vết sẹo rộng, loang lổ. Mùi không hiểu sao cũng thấy xót xa. Một ngày mưa gió đang dần cạn, nhưng xấp vé số sau chiếc nón lá kia vẫn đầy. Mưa rút dần sau trận chiến táo bạo, cố dằn lại bằng tiếng sấm ch
Nguồn thông tin được tham khảo từ: baothuathienhue
Nội dung được biên tập, sáng tạo thêm bởi: thuathienhue_org