Mùa diều đến, gió thổi qua làng Hạ, mang lại kỷ niệm đẹp cho nhân vật chính. Tình bạn, tình cảm và hạnh phúc được tái hiện qua những trang ký ức của tuổi thơ, một cách sâu lắng và đầy cảm xúc.
Mùa diều đến
Sau độ xuân chín không lâu thì mùa diều đến. Những cơn gió bắt đầu kéo về, thổi phăng qua dòng sông, vào làng mạc, qua cánh đồng rồi gió đi muôn phương. Ngoại tôi bước ra cửa, khen gió mát. Tôi nhìn ngoại, cười. Gió mát thật! Mát như thể tôi vừa nhảy ùm xuống con sông trước nhà mà tắm táp, hoặc ngồi trên lưng con trâu qua sông, cảm nhận được làn da bóng mượt của nó. Thời này, còn trâu, đã là một niềm hạnh phúc! – Tôi thoáng nghĩ vậy. Dẫu tuổi thơ tôi đã xa xôi ít nhiều.
Thời gian trôi qua
Tôi không đếm hết bao nhiêu mùa diều đã đi qua đời tôi, vì có năm mùa diều đến những hai, ba lần, cộng dồn lại không xuể. Tôi để cho thời gian giữ lấy tất cả những ký ức ấy hộ tôi.
Ly và mùa diều
Cũng như tôi, Ly cũng mong mùa gió đến để được tận tay giật căng sợi dây cho diều bay lên bầu trời xanh tít tắp. Mắt Ly nhìn lên bầu trời, trong vắt. Giữa cánh đồng chỉ còn chân rạ lởm chởm, mấy chỗ đã đốt đồng, khói vẩn lên mấy tầng mây. Tôi thấy Ly dáng người thon thả, chân trần, chạy rong ruổi theo cánh diều bấy giờ đã bay qua khỏi mái nhà lơ lửng trên dòng sông rộng.
Nguồn thông tin được tham khảo từ: huengaynay.vn
Nội dung được biên tập, sáng tạo thêm bởi: thuathienhue.org