Lối hoa vàng

Giữa một ngày mưa lâm thâm nhưng sân nhà vàng ươm màu nắng, cây hoàng mai bên hiên bung nở chẳng chờ xuân. Dường như, tết đã về đâu đó giữa tiết trời se se lạnh lúc hương mai quyện quanh sân nhà. Mùi hương dìu dịu, ấm trầm trong tiết đông rét mướt. Có phải trong giá rét, đã giữ lại hương hoa thật lâu trên cành. Rồi hoa rời đài, mùi hương vẫn còn thì thầm trong gió, quyện trong đất, để một mai có nắng, hương hoa trầm ấm như bừng lên theo bước chân người rộn ràng ra phố.

Đêm trước mưa nhiều, những cánh mai như phiến lụa mỏng manh chẳng chịu nổi sức nặng của hạt mưa long lanh đậu lại, nên sớm nay lặng lẽ rơi đầy thềm, ngỡ ngàng dệt kín lối đi. Đứng thật lâu trước lối hoa vàng, bàn chân dùng dằng chẳng nỡ bước, chỉ muốn khắc ghi mãi khoảnh khắc rực rỡ này.

Nhớ hôm ra phố, lang thang trên đường Lê Duẩn, thỏa thích hít hà hương hoa mai tràn ngập phố. Mùi hoa lặng lẽ tựa như bước thời gian nhẹ trôi trong vô định. Ngồi xuống chiếc ghế gỗ đặt dưới cội hoàng mai giữa một ngày nắng ấm, ngắm nhìn những đóa hoa be bé nở đầy cành. Gió từ sông Hương thổi lên lao xao, khua những cánh hoa bay bay trong làn nắng ấm. Xác hoa rơi đầy trên thảm cỏ xanh mướt, rơi đầy trên lối đi xanh màu đá lạnh. Đám sẻ nâu từ đâu bay về sưởi nắng. Từ trong nắng ấm, ngắm cành mai nghiêng theo mái đình cong cong phía đình làng Phú Thạnh, lắng nghe hương trầm vấn vít từ xa đưa lại, hòa trong hương hoa mai tinh khiết dặt dìu. Tôi nhớ cây mai cổ thụ trước đình làng mình, năm nào cũng nở rộ đúng tết nhờ ông từ canh giữ đình làng chăm chỉ nhặt lá đúng vụ. Chiều ba mươi tết, ông từ thường đi quanh cây mai, chọn nhánh hoa đẹp nhất cắt vào cắm trong chiếc bình gốm cao cao đặt bên trong đình. Không gian ấm trầm linh thiêng mà u tịch bỗng bừng sáng đón bước chân con cháu ghé về.

Đi giữa hương hoa mai thoảng trong gió, bước chân lang thang men theo con đường nhỏ chạy dọc bờ hào, hàng sao đen nơi này đứng thẳng tắp như những người lính vững chãi trông chừng những những cội hoa vàng mặc mưa nắng và gió rét. Những thân cây xù xì một người ôm không hết, lớp vỏ mốc thếch như đang hồi sinh, tựa như mùa sinh sôi đang nảy nở ngay trên lớp vỏ sần sùi đang nứt ra đủ muôn hình muôn dạng như nét vẽ của người họa sĩ vừa ung dung vung bút.

Bước qua cửa Quảng Đức, bên trong Thành Nội, vườn hoa mai nơi này cũng đang tưng bừng khoe sắc trước Đại Nội. Từng cơn gió vượt qua Hộ Thành Hào mang theo tiếng vi vút của đất trời, thổi tung những cánh hoa còn nán lại trên cây. Trong bóng dáng của những người rong chơi giữa ngày có nắng bên những cội hoa vàng, tôi thấy người phụ nữ ngồi dưới gốc mai đang trút những bông hoa cuối cùng theo gió. Bà không thảnh thơi ngắm hoa mà tỉ mẩn hái từng nhúm rau chen mình dưới cỏ. Ngọn rau má tròn tròn, ngọn rau trai dèn dẹt, ngọn cỏ hôi thơm thơm. Mớ rau ấy sẽ theo bà ra buổi chợ sớm để bữa cơm nghèo đủ đầy, ấm áp. Chẳng biết người mua rau hôm ấy, có nghe được hương hoa mai ngát thơm ướp trong từng kẻ lá non xanh, và trong tô canh tập tàng có đượm hơn vị ngọt thanh lành.

Thảnh thơi dạo bước trên những lối vàng bóng hoa, nghe đất trời như đang trở mình thổn thức. Giữa hương hoa đằm thắm, len lén dạo quanh phố thị, thấy mùa xuân đang chậm rãi kéo về.

Ngọc Linh

About Huế

Bài viết được đăng từ nguồn: Báo Thừa Thiên Huế online

Check Also

Thu về trên kinh thành Huế

Có ai từng cảm nhận cái se lạnh đầu thu trên những con phố cổ …